Nguồn: BarcaUniverse
Barcelona và Lionel Messi, liệu có thể & có nên tái hợp? Thú thực là Ý tưởng này không dễ viết, dù ở Barca có những người muốn Messi trở lại và từ phía siêu sao người Argentina xuất hiện nhiều tín hiệu cho thấy cậu ấy muốn trở lại. Đã một giờ trôi qua với một cơ số cà phê mà trong tâm trí của riêng mình, tôi vẫn không biết nên mở đầu chủ đề này như thế nào, chứ đừng nói đến việc đem ra Góc khán đài hầu quý vị độc giả. Nhưng điều nên viết thì vẫn cần phải viết, hôm nay chúng ta sẽ cùng tìm hiểu về chủ đề Barca-Messi nối lại tình xưa, là nên hay không nhé !
Có thể nói, khởi đầu mùa giải này của Barcelona là tồi tệ nhất cho dù trong nửa thập kỷ qua, Barcelona cũng không còn là thế lực khuynh đảo châu Âu như thời Pep Guardiola và Luis Enrique nữa. Phải thừa nhận rằng những năm gần đây; những gì đã từng là một đội được coi là đế chế tại châu Âu đã mai một rất nhiều khi Xavi và Iniesta lần lượt chia tay Nou Camp.
Tôi dù rất kính trọng CLB nhưng cũng không thể tránh việc dùng một số từ để mô tả Barcelona thời gian đầu mùa giải: khủng khiếp, sa sút, kinh khủng, tuyệt vọng, thậm chí là không thể chịu đựng được. Các số liệu thống kê trong vài mùa giải đã qua nói lên tất cả nhưng có điều gì đó khác biệt về Barcelona ở mùa giải này.
Một cái gì đó khác với thất bại 2-8, ác mộng tại Roma, hay tại Anfield. Không phải là tôi cảm thấy mình đang xem một Barcelona gây sốc hay đau đớn. Có cảm giác như thể tôi xem Barcelona mà mình chưa từng thấy gần đây. Đây là ý kiến của Madhav Kacker trên trang BarcaUniversal mà chúng tôi chuyển ngữ lại cho dễ hiểu.

Về nhiều mặt, việc Messi ra đi đã thay đổi bản sắc mà tôi đã gán cho đội bóng này: Tinh thần của nó, cốt lõi của nó, nền tảng của nó. Đó là một khoảng trống rõ mồn một mà không ai khác có thể lấp đầy được.
Thực tế, cách chơi của Barcelona hồi đầu mùa bị rơi vào mê cung là không thể tránh khỏi. Ronald Koeman không phải là lựa chọn phụ hợp để giúp Barca trở lại nhưng đổ lỗi toàn bộ cho ông ta là bất công. Koeman bất lực với một đội đánh mất toàn bộ hệ thống của mình vốn vận hành quanh một cầu thủ duy nhất.
Bị đá xuống Europa League, tụt xuống thứ 11 La Liga, và thành tích tấn công nghèo nàn? Đó là điều chưa từng có với Barcelona nhưng có thể đoán trước được. Điều không thể đoán trước là Xavi Hernandez lại có thể phục hồi Barcelona nhanh đến như thế.
Mới rời khỏi Qatar Stars League, chỉ với hai năm kinh nghiệm HLV trước khi tiếp quản đội bóng được cho là con tàu đắm vào thời điểm đó, mọi thứ đều chống lại Xavi. Những người nghi ngờ việc ký hợp đồng với Xavi lúc này trông có vẻ sám hối trong nhận thức muộn màng, nhưng thật sự khó có thể trách họ về tội lỗi trong nhận thức khi ấy.
Kỳ quan nguyên bản mà mọi người nhìn vào Barcelona đã được phục hồi: cuối cùng đã có một hệ thống, một triết lý, một dự án và một tương lai. Barcelona đã trở lại là Barcelona.
Vẫn Dani Alves, Pique và Busquets trong đội hình, Ferran Torres giống David Villa tái sinh, Pedri trông giống như sự phục sinh của Andres Iniesta; đó là một cuộc trùng tu kỳ lạ và lịch sử đang lặp lại như chính nó nhưng chỉ khi không có một người Argentina nào đó xuất hiện.
Và chính xác đó là điều khiến việc Messi trở lại bỗng khó khăn. Bóng đá đã thay đổi. Sự phụ thuộc vào cá nhân xuất chúng đã giảm đi đáng kể và nhu cầu về một hệ thống thích ứng, hoạt động hiệu quả đã tăng lên.
Không cần tìm ví dụ đâu xa hơn là Manchester City của Pep Guardiola, Chelsea của Thomas Tuchel, hay thậm chí là Barcelona của Xavi. Không phải một cầu thủ duy nhất có thể tạo ra thành công của CLB, mà thay vào đó là chiến thuật trơn tru và sự đoàn kết gắn kết của cả đội.
Ngay cả những phân tích thô sơ nhất về cách thiết lập chiến thuật của Xavi cũng tiết lộ rằng một hệ thống chính xác là thứ mà cựu thủ quân Barca đang cố gắng xây dựng: mỗi màn trình diễn hay đúng hơn là mọi trận đấu nổi bật của Barcelona dưới triều đại mới đều có dấu ấn xuất sắc về mặt chiến thuật dựa trên sự vận hành thống nhất của cả đội.
Mỗi cầu thủ đều có vai trò và những người tưởng như đã qua thời kỳ đỉnh cao đang tìm lại phong độ của mình, trong khi những cầu thủ khác như Frenkie de Jong, Pedri, Gavi, Ferran và Araújo đang chứng tỏ họ là những mảnh ghép đẳng cấp thế giới trong hệ thống đầy hứa hẹn. Ít nhất, Xavi đã biết khai thác tốt nhất từng cầu thủ có trong tay.
Lionel Messi là một nhà ảo thuật ma mãnh có thể lừa cả đối thủ, khán giả và cả chuyên gia. Hết lần này đến lần khác, cầu thủ người Argentina đã che đậy sự lười biếng vốn không được phép trong chiến thuật và gây khó cho đồng đội, bằng kỹ thuật cá nhân vượt trội để cứu rỗi Barcelona. Sau thời Luis Enrique, Messi là hệ thống của Barcelona.
Nói vậy không có ý chê một hệ thống hoạt động dựa trên cá nhân Messi là không hay. Barcelona của Enrique và Guardiola đều là những ví dụ về việc cùng với Messi, CLB có những màn trình diễn hiệu quả và giành nhiều danh hiệu (như chúng ta đã thấy)
Ngay cả Guardiola cũng đã xây dựng chiến thuật của mình để phù hợp với cầu thủ người Argentina, và từ đó phân công chính xác vai trò của các cầu thủ khác. Điều này, tất nhiên, không có lỗi; đó là một biểu hiện không thể tránh khỏi khi có cầu thủ vĩ đại nhất mọi thời đại trong đội hình..
Nhưng cuối cùng vẫn sẽ phải có một hệ thống không có Messi. Còn việc xây dựng một hệ thống xung quanh ngôi sao ở tuổi 35 bằng việc ép những cầu thủ trẻ vô cùng triển vọng chăm chăm phụng sự ngôi sao đã cạn khối lượng trước giờ phát nổ dường như là hành động tự sát.
Lợi ích của việc phát triển cầu thủ theo cách riêng của họ mà không bị Messi ám có thể thấy ở Frenkie de Jong, Sergino Dest, Ousmane Dembele hoặc Ferran Torres. Họ khó có khả năng chơi như hiện tại nếu phải gánh Messi chống gậy vuốt râu loanh quanh trên sân, Barcelona cần một hệ thống chơi cho chính mình.
Blaugrana sẽ phải làm quen với cuộc sống không có Messi, và theo nhiều cách, các cầu thủ trẻ cũng vậy. Sự ra đi của Messi diễn ra sớm hơn mong đợi. Nhờ vậy, Xavi tạo ra một hệ thống dựa trên năng lực chiến thuật và trơn tru hơn là dựa vào năng khiếu cá nhân.
Vai trò của Messi nếu trở lại Barcelona hiện tại cũng không rõ ràng được như xưa. Xavi đã đặt những vai trò được xác định rõ ràng cho tất cả các cầu thủ có trong tay. Sự gắn kết trong đội hình đang xây dựng nên một mô hình bóng đá tổng lực kiểu Cruyff.
Cuối cùng, Blaugrana đã tìm ra một hệ thống hoạt động mà không cần Lionel Messi. Điều này tất nhiên là cần thiết, vì Messi không thể chơi mãi mãi. Đương nhiên, điều này đòi hỏi phải suy nghĩ lại về cách Barcelona phải chơi sau 13 năm áp dụng hệ thống tập trung vào Messi. Rất may Xavi thông tuệ dường như đã nhận thấy mình đang dẫn dắt một dự án dài hơi đầy hứa hẹn.
Do đó, việc mang về cầu thủ vĩ đại nhất của Barcelona, xét trên nhiều khía cạnh, trái ngược với yêu cầu của một dự án dài hạn. Nói cách khác, vác Messi về là đạp đổ luôn dự án lâu dài của Barcelona
Thực lòng mà nói Blaugrana sẽ không cạnh tranh hơn theo bất kỳ cách nào khi có lại Messi. Vì khi đó, lại phải tái thiết ngược một hệ thống xung quanh cầu thủ người Argentina rồi sẽ lại rơi vào tình trạng lạc lối khi không còn Messi. Sự nguy hiểm của điều này đã được chứng kiến khi Barcelona nhiều lần sụp đổ do Messi vắng mặt vì chấn thương.
Khi Messi vắng, chiến thuật dựa dẫm số 10 đã trở thành gánh nặng đối với các cầu thủ khác khi họ phải gò ép lấp chỗ trống của anh. Nó giống như tay đấm bốc chỉ chuyên luyện ra quyền trái sẽ gặp khó khăn nếu một ngày nào đó tay trái bị đau. Còn nếu luyện đấm bằng cả 2 tay thì chẳng gặp vấn đề nhiều nếu có lúc cần phải ra đòn bằng tay phải. Do vậy, triết lý hiện tại của Barcelona cần phải duy trì nếu họ muốn là một thế lực thống trị ở châu Âu trong nhiều năm tới.
Nói cách khác, vì tương lai lâu dài, CLB phải thích nghi với cuộc sống không có cầu thủ vĩ đại nhất mọi thời đại thông qua một hệ thống mới, hiện đại hơn với lứa cầu thủ trẻ hơn đầy hứa hẹn.
Mặc dù Messi và Barcelona đã đồng nghĩa với nhau trong một thập kỷ rưỡi nhưng CLB không chỉ tồn tại trong một thập kỷ rưỡi. CLB chắc chắn vượt trên bất kỳ cầu thủ nào khác, ngay cả cầu thủ đó là xuất sắc nhất lịch sử. Và sự trở lại của Messi nếu vì lợi ích lớn hơn của CLB, thì anh nên ở một tư cách khác chứ không phải cầu thủ. Với tình yêu dành cho CLB, Messi cần phải lý trí hiểu rằng mình đã 34 tuổi, râu đã dài hơn so với 10 năm trước.
Tất cả những gì Barcelona có được trong 15 năm qua đều là do Messi góp công lớn. Không nghi ngờ gì nữa, Messi đã cung cấp một tiêu chuẩn mới cho môn thể thao này. Sẽ không bao giờ có một cầu thủ như Messi, và những gì ngôi sao Argentina làm trong sự nghiệp tại xứ Catalan là tài sản của nhân loại. Nhưng tài sản nào thì cũng nên vào viện bảo tàng, để ra ngoài mất công bám bụi.