Trước trận đấu tại vòng 6 Premier League, Manchester City của Pep Guardiola luôn phải ngậm trái đắng mỗi khi chạm trán Chelsea của Thomas Tuchel. 3 lần chạm trán là 3 lần thất bại, đó không phải là điều mà các CĐV Man City dễ dàng chấp nhận, nhưng tất cả đã được giải tỏa với chiến thắng quá thuyết phục vừa qua.
Dù đã có hơn 5 mùa giải cầm quân tại Manchester City, song Pep Guardiola vẫn khiến chúng ta phải bất ngờ trước các quyết định về nhân sự. Lần này ông quyết định để Phil Foden đá ở trung tâm hàng tiền đạo thay vì những phương án quen thuộc như Ferran Torres và Gabriel Jesus. Dĩ nhiên một khi Pep đã đưa ra một quyết định táo bạo đến vậy khi phải đối mặt với đối thủ rất mạnh là Chelsea thì ông có lý do của mình, và những diễn biến trên sân là minh chứng rõ nhất.
Trong khi đó bất ngờ đầu tiên bên phía Chelsea chính là việc Thiago Silva không đá chính từ đầu. Ta không rõ nguyên nhân chính xác khiến Tuchel quyết định cất trung vệ người Brazil trên ghế dự bị trong một trận đấu có tính chất quan trọng như thế này, nhưng rất có thể anh gặp vấn đề về thể lực. Dẫu sao Thiago Silva cũng đã 37 tuổi nên ta không thể kỳ vọng anh tỏa sáng hết trận này tới trận khác.
Nhưng đó chỉ là dấu hiệu khởi đầu cho một trận đấu khó khăn của Chelsea ngay tại Stamford Bridge – và rốt cuộc họ đã thất bại cả về mặt tỉ số lẫn thế trận. Và trong video này, Góc khán đài sẽ cùng các anh em nhìn lại những điểm nhấn của cả 2 đội để làm rõ hơn các vấn đề về chiến thuật và nhân sự – những yếu tố quyết định tới kết quả chung cuộc của trận đấu này.
Ta không thể phủ nhận hàng tiền vệ của Manchester City rất mạnh, nhưng việc tiếp cận trận đấu một cách thận trọng quá cũng không phải là điều tốt. Dẫu sao đây cũng là một trận đấu trên sân nhà Stamford Bridge, thế nên việc Chelsea chỉ có 5 cú sút và chẳng có cú nào trúng đích là con số rất khó chấp nhận.
Trên lý thuyết, những Kante, Kovacic và Jorginho không thể nào kém hơn Oriol Romeu, James Ward Prowse hay Nathan Redmond của Southampton, song hàng tiền vệ của Chelsea đã có một trận đấu rất kém thuyết phục, đặc biệt là ở vị trí của 2 cầu thủ được kỳ vọng nhất là Kante và Jorginho.
Như góc Khán đài đã phân tích trước trận đấu này, một trong những nguyên nhân khiến Chelsea lép vế trong hiệp 1 trận đấu với Tottenham Hotspur là bởi các trung vệ của họ liên tục bị đối phương dồn ép, trong khi hàng tiền vệ không tìm được đường lên bóng trước khi Jorginho được tung vào sân. Ta cũng biết Manchester City là đội bóng có khả năng pressing tốt nhất Premier League mùa này, và hình ảnh thường thấy nhất trong hiệp 1 trận đấu tại Stamford Bridge vừa qua chính là việc luôn có 4-5 cầu thủ Manchester City khóa chặt mọi phương án chuyền bóng của các hậu vệ Chelsea.

Trong pha bóng này, ta sẽ để ý người áp sát Marcos Alonso không phải là một tiền vệ hay tiền đạo cánh, mà là Kyle Walker. Ý đồ của Pep Guardiola được thể hiện rất rõ: Ông không muốn cho các hậu vệ của Chelsea có thời gian quan xử lý và giải quyết vấn đề bằng cách đồng ý để các hậu vệ xâm nhập sâu vào phần sân đối phương và chấp nhận mạo hiểm để khoảng trống ở phía sau.
Điều quan trọng nhất trong những tình huống thế này là Walker phải tạo được áp lực ngay khi Alonso vừa chạm bóng và tích cực tranh chấp khiến anh không kịp quan sát vị trí của các đồng đội ở phía xa như Timo Werner trên hàng tiền đạo hay Reece James và Cesar Azpilicueta ở cánh đối diện, trong khi những phương án chuyền ở gần đều bị khóa chặt. Trong pha bóng này, Alonso buộc phải chuyền vào giữa cho Jorginho để thoát khỏi sự đeo bám của Walker, đồng thời quan sát vị trí của Werner.

Bài pressing của Man City với Jorginho cũng tương tự. Ngay khi tiền vệ người Ý nhận bóng, Kevin De Bruyne lập tức áp sát không cho anh có thời gian xoay người, Gabriel Jesus sẵn sàng ở bên trái để đuổi theo bóng nếu Jorginho chuyền cho Rudiger, Bernardo Silva bám theo Kovacic như hình với bóng, Phil Foden đứng chặn đường chuyền cho Christensen hoặc Mendy, còn ở phía xa thì N’Golo Kante cũng bị Jack Grealish theo kèm. Rốt cuộc trong pha bóng này Jorginho đã chuyền trả cho Alonso để hậu vệ người Tây Ban Nha phất bóng lên phía trên, song Rodri đã đợi sẵn và cắt bóng thành công.
Ở cánh đối diện tình trạng cũng tương tự. Đây là một tình huống ném biên ở sân nhà của Chelsea, song các cầu thủ tuyến trên của Manchester City áp sát rất nhanh và không cho đối thủ một giây ngơi nghỉ. Trong tình huống này, người áp sát Reece James là Rodri, trong khi De Bruyne lập tức theo sát Kante khi tiền vệ người Pháp định tới gần đồng đội để đón đường chuyền thoát pressing. Trong tình huống này Jorginho đưa tay xin bóng cận chân bởi anh biết ngay phía sau mình là Phil Foden đang chạy tới.


Tình thế này buộc James phải chuyền về cho Azpilicueta, rồi trung vệ người Tây Ban Nha mới đưa bóng cho Jorginho, nhưng cũng giống như tình huống trước, cầu thủ người Ý lập tức bị De Bruyne lao vào truy cản ngay khi nhận bóng. Anh gần như không kịp ngẩng đầu lên để xem Kante đang ở vị trí nào và buộc phải dắt bóng ngược về phía khung thành nhà.

Và chính trong tình huống này, hướng thoát pressing đã mở ra. Ở góc hình bên trái, ta thấy Rodri ra hiệu cho Cancelo dâng lên để áp sát Reece James, trong khi mình theo kèm Kante, nhưng ở góc bên phải thì Antonio Rudiger đang tự do và sẵn sàng nhận bóng khi Gabriel Jesus đã chạy theo Kovacic, còn Foden kèm Christensen, nhưng không hiểu vì lý do gì mà tiền vệ người Ý không đưa bóng sang bên trái mà lại chuyền về cho Christensen, để rồi kết thúc tình huống này là một quả ném biên cho Chelsea ở gần vị trí đá phạt góc.
Có 2 câu trả lời thỏa đáng trong pha xử lý này của Jorginho: Một là anh thuận chân phải, hai là anh không có thể trạng tốt nên kém sắc sảo hơn mọi khi.
Câu chuyện sau đó cứ thế lặp lại: Man City ép hậu vệ Chelsea phải phất bóng dài, đợi sẵn để cắt bóng và tổ chức tấn công. Dĩ nhiên đây không phải là bài pressing mới lạ gì, song vấn đề là các hậu vệ của Chelsea không đủ tự tin để thực hiện các đường chuyền đảo cánh.
Trái ngược Man City, Chelsea không gây áp lực nhiều với các hậu vệ đối phương, điều này một phần tới từ việc họ kém hơn về quân số ở khu vực 1/3 sân đối thủ khi chỉ có 2 tiền đạo là Romelu Lukaku và Timo Werner. Ta thấy rõ nhất trong tình huống này – khoảng cách giữa Walker và Alonso là xa hơn nhiều so với khi hậu vệ của Chelsea nhận bóng từ sân nhà. Ta cũng nên chú ý vị trí của Timo Werner trong pha bóng này. Ban đầu anh đứng ở vị trí hợp lý để không cho Ruben Dias chuyền về cho thủ môn Ederson.


Với việc không bị áp quá sát, Walker lập tức chạy vào trung lộ hòng thoát khỏi Alonso, và trên đường chạy này anh đã quan sát thấy Timo Werner và Kante không hiểu ý nhau, cùng bó vào trung lộ để kèm Rodri và để lỏng Laporte đang lùi ra góc sân. Thế là tình huống pressing của Chelsea bị hóa giải.
Trong vài tình huống sau đó, Chelsea cũng cố gắng dồn người lên để pressing, song sự khác biệt là ở chỗ những đường phất bóng lên giữa sân của Man City lại đến được vị trí của Jesus hoặc Grealish. Ví dụ như ở pha bóng này, Ruben Dias bị Mateo Kovacic bám sát sau lưng và anh chỉ có 2 phương án: một là phá bóng ra biên, 2 là phất lên giữa sân. Trung vệ người Bồ Đào Nha chọn phương án 2, và Gabriel Jesus kịp thời chạy về để chuyền trả cho Bernardo Silva đang ở vị trí thuận lợi. Sự khác biệt duy nhất chính là Jesus chạy nhanh hơn Rudiger.


Nhiều cầu thủ nhanh hơn, trẻ hơn và năng động hơn – đó chính là lý do giúp Manchester City duy trì được thế pressing chủ động trong trận đấu này, và điều đó được thể hiện rõ ở việc bóng lăn tới 38% ở 1/3 sân Chelsea và 41% ở giữa sân, trong khi phần sân của Man City chỉ là 20%. Tuy nhiên vấn đề ở chỗ là khi tổ chức pressing trong không gian hẹp như vậy thì phía Man City cũng khó lòng tổ chức phản công ngay lập tức bởi cầu thủ đối phương cũng tập trung rất đông quanh khu vực đó. Đó là lý do khiến 30 phút đầu mỗi đội chỉ sút được… 1 quả.
Tuy nhiên mọi chuyện khác hẳn kể từ sau khi Thiago Silva vào sân thay cho Reece James bị chấn thương. Chỉ có điều nó khác theo chiều hướng xấu cho đội chủ nhà. Lúc này, Cesar Azpilicueta đảm nhận vị trí biên phải của Chelsea, Christensen đá trung vệ lệch phải và Thiago Silva chơi ở trung tâm. Chúng ta phải lưu ý rằng trung vệ người Brazil không có thể lực tốt nhất trong trận đấu này, trong khi Man City vẫn giữ cường độ pressing rất cao. Lúc này, sức trẻ chính là yếu tố rất quan trọng để làm nên chiến thắng của Man City, khi độ tuổi trung bình trên hàng công của họ gồm Rodri, Kevin De Bruyne, Bernardo Silva, Gabriel Jesus, Phil Foden và Jack Grealish chỉ là 25,8, trong khi độ tuổi trung bình của hàng thủ Chelsea gồm Thiago Silva, Antonio Rudiger, Andreas Christensen, Cesar Azpilicueta, Marcos Alonso, N’Golo Kante và Jorginho là 30,1, trong đó có tới 4 cầu thủ từ 30 tuổi trở lên.
Với tốc độ và khả năng di chuyển không ngừng, Man City bắt đầu khai thác được các khoảng trống khi tuyến phòng thủ của Chelsea dần không bắt kịp với nhịp độ trận đấu, ví dụ như tình huống Kevin De Bruyne có vị trí khá thoải mái ở khe giữa Thiago Silva và Rudiger ở phút 31.

Trong tình huống này Rudiger biết rằng De Bruyne ở phía sau mình, song anh không ngờ tới việc Jorginho không bám sát đối thủ. Rốt cuộc De Bruyne nhận được bóng ở rìa vòng cấm và có cơ hội dứt điểm, nhưng Christensen đã kịp thời chắn bóng.

Ở tình huống không lâu sau đó, một lần nữa vị trí của Jorginho bị Manchester City khai thác. Tuy nhiên tình huống này xuất phát từ quyết định không hợp lý của Marcos Alonso khi phất bóng vào trung tuyến cho N’Golo Kante tranh bóng trên không với Joao Cancelo. Trong pha bóng này, Góc khán đài cho rằng thực tế Alonso muốn chuyền thẳng sang cánh đối diện cho Azpilicueta, song vì anh chuyền bằng chân không thuận nên không có lực như ý. Rốt cuộc Man City cướp được bóng và tổ chức phản công nhanh.

Trong tình huống này, Jorginho chịu trách nhiệm theo kèm Kevin De Bruyne, tuy nhiên anh nhận ra Rodri đang có vị trí thoải mái hơn nhiều. Ngay lập tức, tiền vệ người Ý ra hiệu cho Thiago Silva chặn đường di chuyển của De Bruyne, còn mình chuyển hướng sang Rodri nhưng khi đó đã muộn. Grealish chuyền bóng ngay khi Jorginho dừng lại và tạo cơ hội để Rodri sút xa. Rất may cho Chelsea là Thiago Silva đã nhận ra ý đồ chạy chỗ tạo khoảng trống của De Bruyne nên không chạy theo cầu thủ người Bỉ mà tìm cách chắn hướng sút của Rodri.


Phải nói rằng từ nửa sau của hiệp 1, Kevin De Bruyne thường xuyên có những tình huống di chuyển vào khe giữa các trung vệ của Chelsea và khiến đối thủ phải bối rối, trong khi hàng tiền vệ của đội chủ nhà được chăm sóc rất kỹ. Trận này Kante đã để mất bóng 3 lần, trong khi Kovacic và Jorginho là 4 lần, đặc biệt là trường hợp của Kante bởi trong 3 trận đấu trước Arsenal, Liverpool và Tottenham thì anh chỉ để mất bóng có 2 lần.
Điều này cho thấy một sự thật rõ ràng: Không chỉ Jorginho và Thiago Silva, mà cả Kante cũng chưa có được thể lực tốt nhất, và HLV Tuchel đang phải cố sử dụng anh để chống chọi với lịch thi đấu quá nặng ở đầu mùa giải này. Rốt cuộc thì tới phút 60 Kante phải nhường chỗ cho Kai Havertz, Chelsea trở về với 3-4-3 hòng tìm kiếm bàn gỡ, song trái lại họ suýt nữa bị thủng thêm bàn thứ 2. Một lần nữa tốc độ vượt trội chính là yếu tố tạo ra sự khác biệt của Man City với tình huống bứt phá của Joao Cancelo, trong khi Jorginho bị Kevin De Bruyne cho hít khói. May cho Chelsea là họ vẫn có Thiago Silva cản bóng ngay trên vạch vôi.



Điều đáng nói là kể từ khi chuyển sang 3-4-3, Chelsea thi đấu khởi sắc hơn hẳn. Trong hiệp 1, họ chỉ kiểm soát bóng 34,7% thì trong khoảng 30 phút cuối trận con số này đã vọt lên 52,1%, cùng với đó là 4 cú sút về phía khung thành Ederson. Tuy nhiên những cơ hội của họ cũng không quá thuận lợi với hệ số bàn thắng kỳ vọng chỉ là 0,19.
Tuy nhiên trận đấu này không chỉ có một màu u ám với Chelsea bởi sự xuất hiện của một cái tên mới mà cũ – Ruben Loftus-Cheek. Trong khoảng 15 phút có mặt trên sân để thay cho Jorginho, tiền vệ này tỏ ra rất xông xáo, trái ngược hẳn với người vào sân trước đó là Kai Havertz. Cụ thể trong 30 phút có mặt trên sân, tiền vệ người Đức chạm bóng 7 lần, tung ra… 5 đường chuyền với độ chính xác 80%, còn Loftus-Cheek chạm bóng tới 21 lần, có 15 đường chuyền với độ chính xác 93,3%. Một sự chênh lệch quá lớn, tới mức có lẽ HLV Thomas Tuchel sẽ phải cân nhắc cho Havertz thay chỗ Loftus-Cheek ở vai trò dự bị dài hạn.
Tóm lại, thất bại của Chelsea là sự tổng hợp của 3 yếu tố: thể lực của các trụ cột không đảm bảo, sự thua kém về tốc độ – với nguyên nhân bắt nguồn từ việc các cầu thủ phòng ngự lớn tuổi không thể theo kịp nhịp độ dồn dập với đôi chân nhanh nhẹn của các cầu thủ tấn công Manchester City, và quan trọng nhất là HLV Thomas Tuchel đã quá thận trọng khi sử dụng sơ đồ 3-5-2 với hàng tiền vệ lùi quá sâu, dẫn tới việc thiếu nhân sự để gây sức ép lên hàng hậu vệ của đối thủ. Cũng bởi vì thận trọng nên Tuchel mới sử dụng cả Kante lẫn Jorginho từ đầu. Nếu ông mạo hiểm hơn, chỉ sử dụng 1 người từ đầu trận và tin dùng những cầu thủ trẻ trung hơn như Mason Mount hay Loftus-Cheek, có lẽ thế trận của Chelsea sẽ chủ động hơn nhiều.
Dẫu sao thì đó cũng chỉ là giả thiết mà Góc khán đài đặt ra mà thôi. Chelsea phải chấp nhận sự thật là họ đã thua một trận tâm phục khẩu phục, và đó sẽ là bài học đắt giá cho HLV Thomas Tuchel trong phần còn lại của mùa giải. Vậy các anh em có ý kiến thế nào về trận đấu vừa qua?