Sau quãng thời gian nghỉ ngơi để các cầu thủ tập trung ĐTQG, Chelsea đã trở lại cuộc đua hướng tới chức vô địch Premier League bằng chiến thắng trước Aston Villa trên sân nhà Stamford Bridge.
Một chiến thắng với tỉ số 3-0 trong một thế trận không hoàn hảo, thậm chí là bị đối thủ ép sân trong PHẦN LỚN THỜI GIAN hiệp 1.
Với những ai đã theo dõi trận đấu này, hẳn các bạn cũng đồng ý với Góc khán đài rằng Aston Villa – dù không có sự phục vụ của 2 trụ cột là Buendia và thủ môn Martinez nhưng họ vẫn chơi tuyệt hay và xứng đáng ra về với một điểm.
Dẫu sao biết cách để giành trọn 3 điểm dù chơi dưới sức cũng là một trong những phẩm chất của nhà vô địch, và trong bài viết này, Góc khán đài sẽ chỉ ra 4 điểm nhấn đáng chú ý trong chiến thuật của Chelsea vừa qua.
Saul Niguez chơi tệ trong ngày ra mắt
Trong bối cảnh N’Golo Kante chưa bình phục hoàn toàn, còn Jorginho và Kovacic phải đá 3 trận liên tục tại ĐTQG, không ngạc nhiên khi HLV Thomas Tuchel quyết định điền tên Saul Niguez vào đội hình xuất phát, dẫu cho anh chưa có nhiều thời gian để hòa nhập với lối chơi của Chelsea. Tuy nhiên canh bạc này đã không diễn ra như dự kiến. Saul đã chơi rất tệ với nhiều tình huống xử lý không hợp lý, dẫn tới việc Tuchel phải rút anh ra và đưa Jorginho vào sân ngay đầu hiệp 2.
Có lẽ bản thân HLV Tuchel cũng không muốn đưa ra quyết định này, song ông không còn cách nào khác. Các cầu thủ Aston Villa đã sớm nhận ra điểm yếu nơi tuyến giữa của Chelsa và liên tục khoét vào vị trí của cầu thủ người tây Ban Nha, trong bối cảnh anh chưa thực sự hòa nhập với lối chơi chung và hướng di chuyển của các đồng đội xung quanh.
Trong 45 phút có mặt trên sân, sự đột biến trong những đường chuyền của Saul là không đáng kể, hoặc nếu có thì đó là đột biến cho… đối thủ. Tổng cộng anh tung ra 37 đường chuyền với tỉ lệ chính xác là 83,8% – con số nhìn chung là không quá tệ, song có nhiều tình huống anh xử lý không hợp lý dẫn tới mất bóng và tạo cơ hội cho đối thủ tấn công.
Trong pha bóng này, Saul nhận bóng ở tư thế tương đối thoải mái, và anh có một phương án là phối hợp với Callum Hudson Odoi bên cánh phải để kéo giãn hàng thủ đối phương.

Tuy nhiên tiền vệ người Tây Ban Nha lại chọn cách đột phá, nhưng anh không thể vượt qua được Jacob Ramsey và để mất bóng. Rất may cho Chelsea là Thiago Silva đã kịp thời có mặt để cản phá tình huống phản công của đội khách.

Việc gắn bó với Atletico Madrid trong thời gian dài càng khiến cho Saul gặp nhiều khó khăn hơn khi phải thích nghi với môi trường mới, đồng thời khiến anh có nhiều đường chuyền dường như “theo bài cũ” mà quên rằng mình đang chơi cho Chelsea.
Ví dụ như ở tình huống này, anh lập tức tung đường chuyền một chạm cho Mateo Kovacic sau khi Kai Harvertz trả bóng về mà không quan sát tiền vệ đối phương đã chặn giữa đường bóng. Chính từ pha bóng này, Aston Villa có được tình huống phản công nhanh vào đúng vị trí tiền vệ trung tâm lệch phải của Saul và suýt nữa có được bàn gỡ hòa.

Không lâu sau đó, Saul một lần nữa khiến các đồng đội phải thót tim với tình huống dắt bóng không hợp lý. Trong pha bóng này, ta có thể thấy Trevol Chalobah đang giơ tay xin bóng bên cánh phải, và đó cũng là hướng thoát pressing tốt cho tiền vệ người Tây Ban Nha trong bối cảnh người đá cặp là Kovacic đang bị kèm chặt.
Nhưng tiền vệ này đã quá xem thường khả năng tranh chấp của McGinn, dẫn tới việc để mất bóng ở vị trí chỉ cách khung thành của Edouard Mendy khoảng 30m. Hậu quả của tình huống này là bóng được chuyển tới chân của Watkins và tiền vệ người Anh đã vượt qua được Mendy, nhưng lại là Thiago Silva có mặt đúng lúc để cản phá cú dứt điểm.

Cú bóp đồng đội cuối cùng của Saul trong trận đấu này là đường chuyền rất thiếu trách nhiệm ở giữa sân. Trong tình huống không có ai gây áp lực, có rất nhiều thời gian và không gian để xử lý bóng nhưng tiền vệ này có một đường chuyền rất khó hiểu sang cánh trái, dường như anh không hề nhìn thấy Danny Ings đang… lững thững lùi về. Nhưng rất may là bên dưới vẫn còn có một Thiago Silva tinh quái chủ động phạm lỗi để ngăn chặn nguy cơ.
Với những tình huống bất cẩn trên, ta dễ dàng nhận thấy Saul chưa quen với lối đá ở Anh và phong cách chơi bóng tại Chelsea. Tại Tây Ban Nha anh chưa từng phải chịu áp lực lớn đến vậy ngay ở 1/3 sân nhà mình, bởi Atletico Madrid là 1 trong 3 đội mạnh nhất LaLiga, chưa kể bên cạnh anh còn là những đồng đội lâu năm và rất hiểu ý nhau. Tuy nhiên đây là Premier League, và chắc chắn trận ra mắt thảm họa này sẽ là bài học quý giá để tiền vệ 26 tuổi nỗ lực hơn trên sân tập hòng lấy lại niềm tin của HLV Tuchel.
Chelsea chống bóng bổng chưa tốt
Thực tế khả năng tranh chấp trên không của Chelsea chưa tốt cũng chẳng phải là điểm gì mới mẻ. Trong 3 trận đầu tiên, chỉ duy nhất cuộc chạm trán với Arsenal là The Blues trội hơn trong không chiến với 62% lần chiến thắng, còn tỉ lệ trong trận đấu với Crystal Palace là 32% và trận gặp Liverpool là 38%.
Trong trận đấu với Aston Villa, Chelsea đã thắng trong 47% số lần tranh chấp bóng trên không, tuy nhiên điều chắc chắn khiến cho HLV Tuchel phải lo lắng là họ đã có tới 5 tình huống thua trong khi giành bóng trên không ở khu vực 16m50 của mình, trong khi các tiền đạo của họ không có nổi 1 lần thắng tranh chấp trên không ở 1/3 sân đối phương – trong khi chiều cao trung bình của The Blues là 185,2cm và của Aston Villa là 182,5cm.

Đáng ngạc nhiên hơn, người giành chién thắng khi không chiến nhiều nhất ở trận này là trung vệ Konsa với 6 lần thành công, và trong đó có tới 4 tình huống trong vòng cấm địa Chelsea. Điều đó cho thấy khả năng chọn vị trí tranh chấp của các cầu thủ Chelsea là chưa tốt, bởi trung vệ của Aston Villa chỉ cao 1m83 – tương đương với Thiago silva và kém hơn cả Trevol Chalobah lẫn Antonio Rudiger.
Màn trình diễn chói sáng của Edouard Mendy
3 bàn thắng – trong đó có cú đúp của Romelu Lukaku giúp Chelsea có 3 điểm, song ta không thể phủ nhận là nếu không có Edouard Mendy trước khung gỗ thì có lẽ The Blues cũng bị thủng lưới 3 lần. Thủ môn người Senegal cho thấy vì sao anh lại chiếm được vị trí bắt chính và đẩy Kepa lên ghế dự bị với một loạt tình huống cứu thua xuất thần, nổi bật nhất là 2 pha cản phá liên tiếp các cú sút của Tyrone Mings rồi Ezri Konsa. Tuy nhiên việc Mendy xuất sắc bao nhiêu cũng đồng nghĩa với việc hàng thủ Chelsea chơi tệ bấy nhiêu. Được chơi tại stamford Bridge, trước một Aston Villa vắng cả Emil Buendia và thủ môn số 1 emiliano Martinez, song họ vẫn để cho đối thủ sút tới 18 quả, trong đó quá nửa là trong vòng cấm địa.
Với một đội bóng ưa kiểm soát lối chơi và gây áp lực lên đối thủ ngay từ phần sân nhà thì những con số này là không thể chấp nhận được. Chưa kể các cơ hội của họ – đặc biệt là với sự giúp sức của Saul trong hiệp 1 – đều ở những vị trí vô cùng thuận lợi, nhưng cả người hâm mộ Aston Villa lẫn các tiền đạo của họ chỉ có thể tự hỏi vì sao bóng nhất quyết không bay vào lưới. Thậm chí khi đã vượt qua được Mendy thì họ cũng bị chặn lại bởi Thiago Silva. Sang hiệp 2 khi Jorginho vào sân thì Chelsea đã giành lại được quyền kiểm soát ở khu trung tuyến, nhưng đội khách vẫn rất nguy hiểm trong những tình huống sút xa, chỉ có điều những cú sút đó đều bay chệch khung thành vài cm.
Nhìn chung Aston Villa mới là đội bóng chơi hay hơn trong trận đấu này. Họ sút nhiều hơn, có nhiều tình huống đáng chú ý hơn và tỉ lệ bàn tahứng kỳ vọng là 1.17 – không kém con số 1.22 của Chelsea là bao, rõ ràng tỉ số 3-0 không phản ánh đúng diễn biến của trận đấu này, phần lớn là nhờ Edouard Mendy và cả Thiago Silva.
Sự xuất sắc của Romelu Lukaku
Để giành được chiến thắng thì phải ghi bàn, và trận đấu với Aston Villa một lần nữa cho thấy Romelu Lukaku có thể mang về điều gì cho hàng công của Chelsea. Không còn là một Lukaku lóng ngóng vụng về năm xưa, tiền đạo người Bỉ đã có một trận đấu xuất sắc với 1 cú đúp để giúp đội chủ nhà giành chiến thắng.
Trong bàn mở tỉ số ở phút 15, Lukaku đã rất tinh quái và nhạy cảm để di chuyển và loại bỏ trung vệ Tuanzebe. Anh khôn khéo chạy vòng ra trước mặt cựu trung vệ của Manchester United, buộc đối thủ phải làm 2 việc là chú ý tới tình huống dâng lên của Kovacic lẫn theo dõi chuyển động của mình dù 2 góc nhìn không hề thuận nhau, để rồi khi Kovacic tung ra đường chuyền thì anh đã tạo ra được khoảng cách với Tuanzebe, đồng thời cũng lọt vào điểm mù của đối thủ
Đáng ngạc nhiên hơn, người giành chién thắng khi không chiến nhiều nhất ở trận này là trung vệ Konsa với 6 lần thành công, và trong đó có tới 4 tình huống trong vòng cấm địa Chelsea. Điều đó cho thấy khả năng chọn vị trí tranh chấp của các cầu thủ Chelsea là chưa tốt, bởi trung vệ của Aston Villa chỉ cao 1m83 – tương đương với Thiago silva và kém hơn cả Trevol Chalobah lẫn Antonio Rudiger.
Màn trình diễn chói sáng của Edouard Mendy
3 bàn thắng – trong đó có cú đúp của Romelu Lukaku giúp Chelsea có 3 điểm, song ta không thể phủ nhận là nếu không có Edouard Mendy trước khung gỗ thì có lẽ The Blues cũng bị thủng lưới 3 lần. Thủ môn người Senegal cho thấy vì sao anh lại chiếm được vị trí bắt chính và đẩy Kepa lên ghế dự bị với một loạt tình huống cứu thua xuất thần, nổi bật nhất là 2 pha cản phá liên tiếp các cú sút của Tyrone Mings rồi Ezri Konsa. Tuy nhiên việc Mendy xuất sắc bao nhiêu cũng đồng nghĩa với việc hàng thủ Chelsea chơi tệ bấy nhiêu. Được chơi tại stamford Bridge, trước một Aston Villa vắng cả Emil Buendia và thủ môn số 1 emiliano Martinez, song họ vẫn để cho đối thủ sút tới 18 quả, trong đó quá nửa là trong vòng cấm địa.

Với một đội bóng ưa kiểm soát lối chơi và gây áp lực lên đối thủ ngay từ phần sân nhà thì những con số này là không thể chấp nhận được. Chưa kể các cơ hội của họ – đặc biệt là với sự giúp sức của Saul trong hiệp 1 – đều ở những vị trí vô cùng thuận lợi, nhưng cả người hâm mộ Aston Villa lẫn các tiền đạo của họ chỉ có thể tự hỏi vì sao bóng nhất quyết không bay vào lưới. Thậm chí khi đã vượt qua được Mendy thì họ cũng bị chặn lại bởi Thiago Silva. Sang hiệp 2 khi Jorginho vào sân thì Chelsea đã giành lại được quyền kiểm soát ở khu trung tuyến, nhưng đội khách vẫn rất nguy hiểm trong những tình huống sút xa, chỉ có điều những cú sút đó đều bay chệch khung thành vài cm.
Nhìn chung Aston Villa mới là đội bóng chơi hay hơn trong trận đấu này. Họ sút nhiều hơn, có nhiều tình huống đáng chú ý hơn và tỉ lệ bàn tahứng kỳ vọng là 1.17 – không kém con số 1.22 của Chelsea là bao, rõ ràng tỉ số 3-0 không phản ánh đúng diễn biến của trận đấu này, phần lớn là nhờ Edouard Mendy và cả Thiago Silva.
Sự xuất sắc của Romelu Lukaku
Để giành được chiến thắng thì phải ghi bàn, và trận đấu với Aston Villa một lần nữa cho thấy Romelu Lukaku có thể mang về điều gì cho hàng công của Chelsea. Không còn là một Lukaku lóng ngóng vụng về năm xưa, tiền đạo người Bỉ đã có một trận đấu xuất sắc với 1 cú đúp để giúp đội chủ nhà giành chiến thắng.
Trong bàn mở tỉ số ở phút 15, Lukaku đã rất tinh quái và nhạy cảm để di chuyển và loại bỏ trung vệ Tuanzebe. Anh khôn khéo chạy vòng ra trước mặt cựu trung vệ của Manchester United, buộc đối thủ phải làm 2 việc là chú ý tới tình huống dâng lên của Kovacic lẫn theo dõi chuyển động của mình dù 2 góc nhìn không hề thuận nhau, để rồi khi Kovacic tung ra đường chuyền thì anh đã tạo ra được khoảng cách với Tuanzebe, đồng thời cũng lọt vào điểm mù của đối thủ
Nhưng sự khác biệt lớn nhất chính là tình huống giả sút để ngoặt bóng của Lukaku khiến Tuanzebe lỡ đà. Đó là điều mà Lukaku của ngày trước hiếm khi làm được – một pha di chuyển thông minh, kết thức là động tác xử lý gọn gàng và kỹ thuật khiến hậu vệ đối phương trở thành một tên hề.
Bàn thắng ở những phút bù giờ một lần nữa cho thấy sự khôn khéo của Lukaku. Xuất phát từ đường tấn công bên cánh phải, Tiền đạo người Bỉ có một khoảng trống cực lớn ở bên cánh phải. Thông thường nhiều chân sút sẽ lập tức đua tốc độ tới khu vực này để rút ngắn khoảng cách với khung thành đối phương và dứt điểm, tuy nhiên Lukaku không nghĩ vậy.
Trong pha bóng này, Lukaku nhận biết được rằng anh sẽ bị hậu vệ Aston Villa truy cản nếu cố gắng đua xuống cánh phải, thế nên anh đã ra dấu cho đồng đội di chuyển vào khu vực đó. Một động tác rất đơn giản nhưng khiến đối phương – ở đây một lần nữa là Axel Tuanzebe – bị mắc lừa và tiếp tục chạy về để sẵn sàng đón đường chuyền của Cesar Azpilicueta, trong khi bản thân Lukaku thì di chuyển sang cánh trái – ngược hướng với hậu vệ đối phương.
Một lần nữa khả năng di chuyển của Lukaku khiến chúng ta phải bất ngờ. Anh là một người khổng lồ và luôn bị kèm chặt, nhưng khi cần cũng biết cách “biến mất” bằng cách dụ hậu vệ đối phương di chuyển ngược với mình, qua đó giúp bản thân có đủ không gian và thời gian để xử lý tình huống. Chỉ một nhịp đỡ bóng rồi dứt điểm, tất cả đều được tính toán chu đáo và hợp lý, khiến mọi nỗ lực cản phá của các cầu thủ Aston Villa sau đó chỉ mang tính tô điểm cho màn trình diễn chói sáng của anh.

Giành chiến thắng với cách biệt 3 bàn trong một thế trận không quá áp đảo, thậm chí là lép vế hơn trong hiệp 1 – đó không hẳn là điều mà HLV Thomas Tuchel mong muốn ở trận đấu vừa qua. Có quá nhiều yếu tố may mắn trong chiến thắng này của The Blues – sự xuất sắc của Mendy, Thiago Silva và Lukaku, cùng sự vô duyên của các chân sút Aston Villa dù xét về số cơ hội thì họ không hề thua kém đội chủ nhà. Tân binh Saul Niguez đã có màn ra mắt tệ hại, và nếu Chelsea bị thủng lưới vì những sai lầm ngớ ngẩn của mình thì hẳn là cầu thủ người Tây Ban Nha sẽ phải chịu áp lực tâm lý rất lớn trong cả mùa giải rất dài phía trước.
May cho Chelsea – và cũng may cho Saul là anh sai lầm thì vẫn có các đồng đội sửa, nhưng điều đó không phải lúc nào cũng xảy ra, và hẳn HLV Tuchel sẽ còn rất nhiều thứ phải cải thiện trong khâu phòng ngự của The Blues. Tin vui là ông sẽ không phải bận tâm nhiều ở hàng công bởi màn trình diễn vừa qua của Lukaku một lần nữa cho thấy anh có khả năng tấn dụng cơ hội cực tốt. Chỉ cần xoay vòng đội hình hợp lý, tìm hiểu đối thủ kế tiếp để xây dựng chiến thuật phù hợp, chelsea có thể xuyên thủng bất kỳ hàng thủ nào, nhưng để vô địch thì họ cần tìm ra phương án phòng ngự tốt hơn.