Erik Ten Hag & bài toán thủ quân MU mùa tới: Ronaldo, tại sao không?
Tác giả: Góc Khán Đài - CN 08/05/2022 19:34(GMT+7)
Nguồn tham khảo: THE ATHLETIC
MU vừa đón nhận 1 trong những trận thua đáng xấu hổ nhất mùa này, 0-4 trên sân Brighton – đối thủ mà họ từng sở hữu chuỗi 7 trận toàn thắng liên tiếp kể từ năm 2019.
Đó là thất bại mà theo miêu tả của HLV tạm quyền Ralf Rangnick, là “không thể chấp nhận được ở cả khía cạnh tỉ số lẫn cách chơi”, là “ngay cả những điều tối thiểu như kỷ luật vị trí hay cự ly đội hình” các cầu thủ MU cũng không thể đảm bảo.
Nhìn MU thua hết trận này đến trận khác, phá hàng loạt kỷ lục tồi tệ ở mùa giải hiện tại, HLV Erik Ten Hag, có lẽ hơn bao giờ hết, hiểu rẳng mình đang chuẩn bị dấn thân vào một trong những công việc nguy hiểm nhất Thế giới – HLV MU.
Song song với việc thanh lọc đội hình, tuyển mộ tân binh, xây dựng triết lý bóng đá của mình ở MU, theo chúng tôi, vẫn còn 1 công việc đặc biệt quan trọng mà “Mười Khó” Hà Lan cần phải giải quyết sớm, thậm chí ngay từ đầu. Đó là bài toán thủ quân của MU.
Quan điểm thế nào là một thủ quân giỏi, chỉ xét riêng trong địa hạt bóng đá, chắc chắn là thứ gây tranh cãi. Bởi đơn giản 9 người thì 10 ý.
Một thủ quân giỏi chắc chắn không thể một tay biến đội bóng mà anh ta khoác áo từ tệ thành tốt. Nhưng có 1 điều chắc, một đội bóng tốt không thể thiếu một thủ quân tốt.
Một thủ quân tốt không nhất thiết phải là 1 cầu thủ đỉnh của chóp về mặt chuyên môn, nhưng anh ta chắc chắn phải sở hữu những phẩm chất đặc biệt hơn người: có năng lực lãnh đạo, sẵn sàng đứng mũi chịu sào, sẵn sàng trận trách nhiệm, không ngại khó ngại khổ, có khả năng kết nối các đồng đội riêng lẻ trở thành một đội, một tập thể cùng nhìn về một hướng. Anh ta có thể không cần phải nói nhiều, nhưng tiếng nói của anh ta có trọng lượng, khi anh ta mở lời những cầu thủ khác phải lắng nghe!
Một cầu thủ khi được chỉ định hoặc bầu chọn để trở thành đội trưởng của 1 đội bóng, tuyệt nhiên không thể thiếu những thứ đó. Nói như Sam Walker trong tựa sách “Đẳng cấp một thủ quân” phát hành năm 2017, thì chính cầu thủ đeo băng đội trưởng mới là người liên kết, thúc đẩy cả đội, đặc biệt trong thực chiến sân cỏ, chứ không phải những HLV đứng ngoài đường pitch!
Hay nói như Lee Sharp, cựu tiền vệ MU thì “các thủ quân của United trong thời đại của tôi, luôn biết cách và sẵn sàng làm tất cả để bảo vệ “người của mình”. Họ là những nhà lãnh đạo đích thực, không cho phép đồng đội của mình bị đối phương bắt nạt. Với tôi, Bryan Robson là thủ quân tốt nhất. Anh ấy không chỉ bảo vệ chúng tôi, thúc đẩy chúng tôi mà nhiều khi còn là trực tiếp chỉ đạo toàn đội xoay chuyển cách tiếp cận”.
MU từng có những thủ quân như thế. Như Bryan Robson. Như Eric Cantona. Như Roy Keane. Như Gary Neville. Như Nemanja Vidic. Những người mà khi nhìn vào họ, chúng ta có thể thấy niềm kiêu hãnh, sự tự tôn, tính chiến đấu, lòng can trường và phẩm chất thủ lĩnh không phải bàn cãi, dù cách họ thể hiện ra bên ngoài không phải ai cũng giống nhau.
Ở một mức độ thấp hơn một chút, MU trong những năm tháng hậu Sir Alex vẫn có những thủ quân dù không sô-dzách như nhóm trên, nhưng vẫn là những người đội tuyển ở cả các khía cạnh chuyên môn lẫn khí chất: Wayne Rooney và Michael Carrick.
Hai đội trưởng MU kế tiếp, dù đúng là thiếu kha khá những phẩm chất của 1 thủ lĩnh đích thực nhưng ít nhất họ có những nền tảng vững chắc và thâm niên ở CLB để làm tròn vai trò thủ quân của mình. Đó là Antonio Valencia và Ashley Young.
Nhưng do Young không phải là lựa chọn ra sân thường xuyên trong những năm cuối của anh ở MU, nên vai trò đội trưởng được trao tay qua David de Gea rồi Paul Pogba, trước khi tiền vệ người Pháp bị Jose Mourinho tước băng thủ quân.
Nhưng thủ quân gần nhất của MU – Harry Maguire thì quả thực có vấn đề: Về mặt xuất phát điểm, Maguire được trao băng thủ quân chỉ sau nửa năm anh gia nhập MU từ Leicester với mức phí chuyển nhượng 80 triệu bảng.
Cho tới thời điểm hiện tại, chúng tôi không rõ là Maguire được các đồng đội bầu chọn làm thủ quân MU hay đo HLV tiền nhiệm Ole Solskjaer chỉ định.
Trong 2 mùa giải đầu tiên, khi Maguire đóng vai trò quan trọng và rõ ràng trong những thành công nhất định trên sân cỏ của MU-Ole, với tư cách là cầu thủ cày nhiều nhất, và phong độ cơ bản cũng ổn định nhất, chuyện thủ quân của Maguire không được nhắc tới nhiều.
Tuy nhiên, ở mùa giải đảo điên hiện tại, khi hàng loạt trụ cột MU sa sút cả về phong độ lẫn thái độ, thì chúng ta phải thừa nhận rằng, vai trò gắn kết, thúc đẩy của một thủ quân ở Maguire không tồn tại. Hoặc giả, nếu nó có thì chúng ta cũng không cảm nhận được.
Bản thân Maguire thậm chí còn trở thành nạn nhân cho chính cái vị thế thủ quân MU của anh, bên cạnh mức phí chuyển nhượng kỷ lục vẫn đeo đẳng mấy năm qua.
Chúng ta đều biết, Maguire từ hơn nửa năm qua đã trở thành cái bia ưa thích cho màn ném đá tập thể tới từ mọi giới, dù anh đá tốt hay đá dở, có mặt trên sân hay ngồi ngoài đường pitch. Từ meme châm chích trên mạng xã hội, những tiếng la o khi khoác áo tuyển Anh đến khủng bố đánh bố tư gia. Khổ nhục vô cùng!
Nói một cách thẳng tuột ra thì ngay cả việc bảo vệ chính bản thân mình trước đòn thù của cộng đồng mạng, sự bêu riếu của fan, trăm ngàn lời chỉ trích từ giới chuyên môn, Maguire cũng thất bại thì thật khó đòi hỏi anh bảo vệ người khác, bảo vệ tập thể, hay bảo vệ đội bóng. Một trong những vai trò quan trọng nhất ngoài sân cỏ của 1 thủ quân, chính là sự là tạo ra sự kết nối mạnh mẽ giữa đội bóng và các CĐV. Mà mối quan hệ giữa Maguire với local fan MU thực sự tệ!
Bản thân người viết có một niềm tin rằng, nếu Maguire không phải gánh cái trách nhiệm thủ quân MU trên vai, anh hoàn toàn có thể chơi thứ bóng đá thoải mái hơn, chất lượng hơn. Nó giống như việc xả bớt đi một cái van áp lực vậy. Cái đầu có thông thì cái chân một ngoan được! Lấy đi băng thủ quân MU của Maguire và trao nó cho một cầu thủ khác, theo chúng tôi là sự giải thoát cho cầu thủ này. Điều đó chắc chắn tốt cho sự nghiệp của anh ở United và tất nhiên, cũng tốt cho CLB chủ sân Old Trafford.
Vậy câu hỏi đặt ra là, trong số những “Quỷ đỏ” còn lại, Erik Ten Hag có thể gửi gắm niềm tin vào ai? Hoặc giả nếu đó là một cuộc bầu chọn thủ quân từ chính các thành viên của đội một MU, thì họ sẽ tin rằng ai thực sự xứng đáng là một tân thủ quân tốt nhất – phù hợp nhất?
Trên màn hình là thống kê chi tiết về các cầu thủ từng đeo băng đổi trưởng ở đội hình xuất của MU mùa này.
Maguire đương nhiên là nhiều nhất rồi, 27 vòng đấu Ngoại hạng Anh và 34 trận trên mọi đấu trường. Tiếp đó là Bruno Fernandes, tổng cộng 10 trận. Nemanja Matic có 2 và Cristiano Ronaldo có 1.
Rõ ràng, nếu lấy băng thủ quân của Maguire, Ten Hang trên thực tế không có nhiều sự lựa chọn. Ông chắc chắn cũng không đi vào vết xe đổ của Ole mà chọn một tân binh mùa Hè 2022 làm thủ quân của đội bóng.
Bruno Fernandes, đội phó số 1, người đeo băng thủ quân MU trong hầu như tất cả các trận Maguire không thi đấu mùa này, có thể là ứng viên hàng đầu.
Theo như phương pháp luận của Sam Walker – tác giả cuốn “Đẳng cấp 1 thủ quân” thì Fernandes sở hữu khá nhiều phẩm chất phù hợp để trở thành một thủ quân tốt. Những đóng góp về mặt chuyên môn của Fernandes ở MU, bất kể thiên hạ có nói ngả nói nghiêng, là không thể phủ nhận. Anh cũng cho thấy mình là người giàu tính chiến đấu, sẵn sàng xả thân trên sân cỏ và không ngại ngần nhận trách nhiệm sau mỗi thất bại. Nhưng Fernandes ấy vẫn có một số khuyết điểm khiến người bản thân tôi và có lẽ nhiều fan MU hoài nghi khả năng anh trở thành một thủ quân phù hợp cho “Quỷ đỏ”. Mà nổi bật nhất chính là việc Fernandes để cảm xúc cá nhân chi phối quá nhiều và quá thường xuyên trong chiều dài 1 trận đấu. Anh phàn nàn, đôi co thậm chí có lúc lèm bèm như 1 ả đàn bà lắm điều trước những lần cắt còi không như ý mình của trọng tài.
Nói nhiều cũng được, máu chiến thì quá tốt, nhưng cần phải biết khi nào cần tĩnh, khi nào cần động, chứ không phải lúc nào cũng sồn sồn lên như kiểu của Fernandes. Khí chất, thái độ, ngôn ngữ cơ thể của Fernandes hệt như phong cách chơi bóng của anh vậy: quá nhanh, quá động, thiếu nhịp, dẫn tới nhiều khi mất kiểm soát.
David de Gea cũng có thể coi là 1 ứng viên tiềm năng, thậm chí là 1 lựa chọn tương đối an toàn cho Ten Hag bởi thâm niên lâu nhất của anh tại “Quỷ đỏ”. Tuy nhiên, yêu cầu của Ten Hag đối với một thủ môn trong đội bóng của ông là 1 dấu hỏi lớn đối với cơ hội bắt chính thường xuyên của De gea mùa tới.
Suy đi tính lại, chúng tôi cho rằng: nếu Ten Hag coi Ronaldo là key-player của ông mùa tới thì CR7 nên là lựa chọn đầu bảng trong danh sách ứng viên thủ quân MU. Ronaldo ấy đã là thủ quân của đội tuyển Bồ Đào Nha từ năm 2007, thời điểm Bruno Fernandes còn là một chú nhóc 13 tuổi đang ăn tập ở Học viện bóng đá Boavista
Màn trình diễn cá nhân của CR7 mùa này thì khỏi phải bàn rồi. Trong 1 mùa giải thảm họa của CLB, anh là người hay nhất.
Ronaldo từ lâu đã là biểu tượng bậc nhất của sự chuyên nghiệp, của nỗ lực vượt khó, của khát vọng chiến thắng là tấm gương mà rất nhiều cầu thủ trẻ nhìn vào và học hỏi. Anthony Elanga mới đây cho biết: “CR7 là người không nề hà một chút nào trong việc giúp đỡ và thúc đẩy những người đồng đội trẻ miễn là bạn ham học hỏi và cầu thị”.
Có những thông tin về việc vài sao trẻ của MU không thoải mái với sự hiện diện của Ronaldo mùa này, nhưng cứ chiếu theo những gì Elanga nói, thì cái sự không thoải mái ấy là bởi lợi ích đầy ích kỷ của chính họ hơn là vì tập thể.
Ronaldo đã 37 tuổi, có thể sẽ chỉ khoác áo MU thêm 1 mùa bóng nữa – mùa đầu tiên của Ten Hag. Nhưng nếu HLV người Hà Lan cần một người sở hữu kinh nghiệm đỉnh cao lịch duyệt, chuyên môn giỏi, dek ngại áp lực, sẵn sàng đương đầu với nghịch cảnh, có tầm ảnh hưởng lớn tới các đồng đội, có thể tạo ra sự kết nối mạnh mẽ giữa đội bóng và người hâm mộ, như là viên gạch nền cho cuộc cách mạng của ông – TRONG 1 GIAI ĐOẠN MANG TÍNH BẢN LỀ, thì còn ai hơn được CR7.