Reece James: Sân bóng nhỏ Richmond, chú nhóc 6 tuổi ở Cobham và mục tiêu thủ quân tương lai Chelsea
Tác giả: Góc Khán Đài - Thứ ba 07/12/2021 12:02(GMT+7)
Đó là phút cuối cùng trận đấu giữa Chelsea và Juventus ở vòng bảng Champions League. Reece James thực hiện 1 đường chuyền chéo sâu với độ dài gần 40m chuẩn như đặt cho Hakim Ziyech, trước khi cầu thủ này thực hiện 1 pha căng ngang tốt tạo điều kiện để Timo Werner dứt điểm ấn định thắng lợi 4-0 cho The Blues. Đám đông trên khán đài Stamford Bridge thực sự phát cuồng.
Nhưng có một người tại Stamford Bridge hôm ấy đón nhận điều đó với sự bình thản, dù biểu cảm gương mặt của ông lộ rõ niềm hạnh phúc. Nigel James, cha của Reece.
Đây không phải là lần đầu tiên Nigel chứng kiến con trai mình thực hiện một đường banh ngọt như thế. Chính xác thì ông đã tận mục sở thị những điều tương tự ấy gần như mỗi ngày, từ khi Reece còn là một chú nhóc tập luyện trên sân bóng nhỏ ở Richmond, nơi chỉ cách nhà của họ vài phút đi bộ.
Thứ Bảy vừa qua, cậu bé ở Richmond năm nào đã chạm mốc 100 trận cho Chelsea. Trận thứ 100 của Reece là 1 thất bại, với tỉ số 2-3 trước West Ham. Nhưng với những gì chàng trai này đã trải qua, để có được ngày hôm nay, trận thua tại London Stadium chắc chắn sẽ trở thành động lực để anh tiếp tục nỗ lực nhiều hơn, để ngày càng hoàn thiện.
Trong video hôm nay của GÓC KHÁN ĐÀI, chúng tôi muốn chia sẻ với các bạn về hành trình bước ra ánh sáng, chinh phục đỉnh cao của Reece James, qua lời kể của cha anh, ông Nigel, qua hồi ức của những người từng gắn bó với cầu thủ này tại Wigan. Toàn bộ nội dung của kịch bản được lược dịch từ bài viết của ký giả Simon Johnson trên The Athletic. Hy vọng, đây có thể là một món quà nhỏ xinh của chúng tôi dành tặng riêng cho các True Blues!.
Reece James chưa đầy 3 tuổi khi gia đình anh chuyển nhà từ Brixton đến Richmond. Thời điểm đó, em gái Lauren, giờ đang là thành viên cho đội Nữ Chelsea, vừa mới chào đời.
Gần nhà Reece là 1 sân bóng nhỏ và đó là nơi cậu nhóc này bắt đầu những bước chân đầu tiên trên hành trình trở thành cầu thủ chuyên nghiệp. CLB bóng đá trẻ đầu tiên của James là Kew Park Rangers, khi cậu mới 5 tuổi. Ngay trong trận đầu tiên để đánh giá phẩm chất các cầu thủ nhí James đã khiến các HLV của đội bóng này há hốc mồm vì sự vượt trội toàn diện so với những đứa trẻ cùng trang lứa.
Khi James 6 tuổi và là thành viên ưu tú của đội U7 Kew Park Rangers, anh tham dự một giải bóng đá nhí có tên West Surrey Youth League tổ chức tại Cobham, sân tập của CLB Chelsea.
“Có rất nhiều đội nhí hôm ấy. CLB Chelsea đã chia Cobham thành nhiều sân bóng nhỏ để phù hợp giải đấu. Tát nhiên, mỗi sân có sự hiện diện của từ hai đến ba tuyển trạch viên của Chelsea. Họ không muốn bỏ sót bất kỳ viên ngọc thô nào trong số những chú nhóc có mặt tại đây”, ông Nigel nhớ lại.
“Trận đầu tiên Reece ghi 1 bàn thắng tuyệt vời từ đá phạt hàng rào. Trận thứ 2, nó làm điều đó, thêm một lần nữa, còn đẹp hơn. Trận thứ 3, Reece đi bóng qua 3-4 đối thủ và sút tung nóc lưới. Trận thứ tư, lại một pha đá phạt căng mạnh thành bàn. Kể từ trận thứ 5 thì hầu như mọi tuyển trạch viên của Chelsea tại Cobham hôm ấy đều tập trung ở sân mà đội Reece thi đấu. Kew Park Rangers giành chức vô địch còn Reece nhận danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất giải”.
Chelsea tất nhiên NGAY LẬP TỨC mời chú nhóc Reece James gia nhập Học viện CLB. Nhưng do James nhỏ tuổi quá nên CLB chỉ có thể sắp xếp để cậu tập 1 tuần một buổi. Với ông Nigel, thế là quá ít để con trai mình có thể phát triển tốt. Thế là ông quyết định nhận luôn cả lời đề nghị của Fulham. James, nhờ đó có 2 buổi tập mỗi tuần. Nhóc James trải qua hơn 1 năm chạy sô giữa 2 Học viện trẻ trước khi là 1 phần chính thức hoàn toàn của Chelsea.
Qua các lứa U ở Chelsea, James, phát triển trong vai trò hậu vệ phải, tất nhiên là 1 trong những chàng trai nổi bật nhất, là thành viên của U18 Chelsea vô địch FA Youth Cup và U18 Premier League. Nhưng đến năm 2018, James cần một bước ngoặt quan trọng để tiến lên cấp đội chuyên nghiệp. Điều đó là gần như không thể ở một Chelsea sở hữu quá nhiều ngôi sao. Một hợp đồng mượn, thi đấu và tích lũy kinh nghiệm ở 1 CLB nhỏ hơn là cần thiết cho lộ trình phát triển. Và đó là Wigan
Cựu Giám đốc điều hành bóng đá Wigan, Chris Brass nhớ lại:
“Tôi cảm thấy Reece đã thể hiện được tiềm năng của mình khi chơi cho đội U18 Chelsea ở giải FA Youth Cup. Bạn thực sự có thể thấy, cầu thủ giàu ý chí và sở hữu thể chất mạnh mẽ này đang có những bước tiến rất sáng. Vẫn còn những khía cạnh Reece cần phát triển và hoàn thiện. Nhưng khi tôi đề xuất ý tưởng mượn Reece với CLB, tất cả các thành viên trong BLĐ đều tán thành. Họ cũng muốn chàng trai này”.
“Kế hoạch của chúng tôi với Reece là cậu ấy sẽ là phương án dự phòng và đồng thời tạo ra sự cạnh tranh lành mạnh ở vị trí hậu vệ phải với Nathan Byrne. Reece đến Wigan trong giai đoạn tiền mùa giải. Ban đầu việc thích ứng diễn ra không suôn sẻ cho lắm bởi cậu ấy trước đây vốn chỉ quen chơi ở môi trường bóng đá trẻ. Nhưng khi vượt qua được thuở bàn đầu bỡ ngỡ, chàng trai này đã tiến bộ không ngừng”.
Wigan là nơi James mang đến cho James cơ hội đầu tiên trong đời chơi bóng đá ở cấp độ chuyên nghiệp. Với một chàng trai tuổi 18, một mình sống xa gia đình, đó chắc chắn không phải là điều dễ dàng. Nhất là với một anh chàng tướng tá hổ báo nhưng tình tính thì khá là nhát như James.
Karen Armstrong, chuyên viên liên lạc cầu thủ của Wigan thời điểm ấy, gần như là người mẹ thứ 2 của James vậy. Mối quan hệ bền chặt giữa họ, tất nhiên, vẫn được duy trì đến tận hôm nay.
“Chúng tôi có khá nhiều cầu thủ mượn từ các CLB lớn và rất ít người trong số họ thực sự có một sự nghiệp thành công ở Wigan và sau đó”, Armstrong nhớ lại, “Thế nên khi tên của cậu nhóc này, Reece James, được xướng lên, suy nghĩ đầu tiên nhảy múa trong đầu tôi là “Lại bắt đầu rồi! Một đứa trẻ nữa! Và vẫn là vòng quay thiếu hiệu quả như cũ”. Nhưng ơn Chúa, lần này tôi đã sai. Reece là 1 ngoại lệ”.
“Tôi đã dạy Reece cách nấu ăn, giặt giũ và tất cả những gì một chàng trai tuổi 18 sống một mình cần làm và phải làm cho tốt. Nó là một đứa ít nói, rất nhút nhát. Lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, Reece thậm chí chẳng hé miệng đến nửa lời. Nhưng dần dà, cậu ta cũng thoát ra khỏi cái vỏ ốc của mình, hoạt bát và tự tin hơn hẳn”.
“Reece thường xuyên kể với tôi về khát vọng của mình. Khi chơi cho Wigan, Reece đã được gọi vào đội U20 Anh. Nhưng cậu bé của tôi thì lại cau có ra mặt. Mục tiêu của nó là U21. Với tôi, đó là dấu hiệu cho thấy sâu trong Reece là một động lực vươn lên vô cùng mạnh mẽ”.
Kai Naismith, người cũng gia nhập Wigan Hè 2018 như James, là một trong những người bạn thân nhất của James, kể từ hồi ấy. Và giờ vẫn vậy.
Kai, 29 tuổi, người gốc Glasgow, hiện đang khoác áo CLB Hạng Nhất Luton Town cho biết, dù sự nghiệp của 2 người đã đi về những hướng rất khác nhau, dù James giờ đã là nhà vô địch Champions League và thành viên thường trực của ĐT Anh thì James của hiện tại vẫn là James mà anh từng biết tại Wigan.
“Sự nổi tiếng không làm cậu ấy thay đổi. Reece chẳng bao giờ quan tâm đến xế xịn, đồ hàng hiệu hay những thứ phù phiếm ngoại thân. Đam mê tốn tiền duy nhất của Reece có lẽ là đồng hồ”.
“Hồi ở Wigan, có 2 nơi bạn mà bạn chắc chắn có thể ‘tóm’ được cậu ấy. Trung tâm huấn luyện CLB và cửa hàng Starbucks sau 17h, khi hết giờ tập. Có lẽ, hồi ấy, chúng tôi cùng nhau nhâm nhi cafe ở Starbucks tới 100 buổi có lẻ. Và nếu tôi nhớ không nhầm thì Reece của tôi trả tiền có vỏn vẹn 3 lần thì phải. Reece không phải kẻ vung tiền, không thích những thứ xa hoa. Dù không có xu nào trong túi hay có 100 triệu bảng trong tay, thì Reece vẫn là Reece. Lúc nào cũng vững chãi như núi vậy”.
Reece tất nhiên luôn coi Wigan là một phần quan trọng trong cuộc đời của anh. Năm ngoái, khi CLB này lâm vào hoàn cảnh tài chính bi đát, anh đã quyên góp 3000 bảng Anh tiền cá nhân và sau đó đăng tải hàng loạt post trên MXH để vận động các Mạnh Thường Quân hỗ trợ tài chính cho CLB giờ đang chơi ở hạng League One.
Mùa giải duy nhất với WIgan, 2018/19, Reece James ra sân 46 trận, một mình ăn luôn 4 giải thưởng cá nhân: Cầu thủ xuất sắc nhất mùa của Wigan do đồng đội bình chọn, Cầu thủ của Năm do fan Wigan bầu, Bàn thắng đẹp nhất mùa của CLB, chưa kể giải của PFA Community
Trong những năm đầu sự nghiệp chuyên nghiệp của James, ông NIgel thường gọi điện cho con trai mình để nói về màn trình diễn của James, đưa ra những lời khuyên. Nhưng những cuộc gọi như thế đã chính thức dừng lại cách đây 6 tháng, sau trận chung kết Champions League mà Chelsea của James đánh bại Man CIty 1-0 để lên ngôi vô địch.
“Sau chiến tích đó, tôi đã nói với Reece rằng: “Giờ con đã tới được đây. Từ thời điểm này, con chỉ cần ra sân, chiến đấu với tâm thế rằng, con đã là một người đàn ông, trưởng thành và mạnh mẽ. Phải luôn như vậy!”
Tất nhiên, cả James và cha Nigel có cảm giác hài lòng hay thỏa mãn với cột mốc 100 trận cho Chelsea của anh. Với họ, đó chỉ là một dấu mốc trên hành trình chinh phục còn rất, rất dài phía trước.
“100 trận? Ở tuổi 21. Có vẻ Ok đấy chứ. Nhưng ở tuổi này, còn có những cầu thủ đã chơi tới hơn 300 trận. Tôi tiếp cận với con số 100 trận này theo suy nghĩ đó và Reece chắc chắn cũng vậy. Nó là một thằng bé giàu tham vọng. Nhưng nghe này, nếu có một ngày tôi thực sự xúc động vì một cột mốc nào đó của Reece thì đó phải là ngày con trai tôi trở thành đội trưởng của Chelsea. Reece có tham vọng đó. Tôi cũng luôn mơ về ngày ấy”.
Didier Drogba đã là một huyền thoại của CLB này. John Terry cũng vậy. Nhưng Reece đã ở đây từ năm nó mới 6 tuổi. Tôi biết mục tiêu cuộc đời của con trai tôi là gì? Nó muốn khi bạn nhắc đến Chelsea, bạn sẽ ngay lập tức nghĩ đến Reece James”.
Vẫn còn một hành trình dài phía trước để Reece thực hiện giấc mơ lớn của đời mình, dù quả thật chàng trai này đã đi những bước lớn để trở thành một phần quan trọng của The Blues, từ sân bóng nhỏ ở Richmond.